Golazo! Ngay phút thứ 83 của trận đấu, một cú tung chân trái nhẹ nhàng nhưng trái bóng bay như đạn găm thẳng vào góc trái khung thành của Blackburn Rovers. Đó là bàn thắng mà có một cậu trẻ như tôi ngày đó mãi không thể nào quên được. Một pha làm bàn từ một trong những hậu vệ xuất chúng nhất của xứ sở Đan Mạch, của vùng Bắc Âu đầy thần thoại về những chàng chiến binh dũng mãnh. Và đối với những cổ động viên “trẻ trâu” như chúng tôi, chàng chiến binh Bắc Âu ấy lại được nhiều tình cảm hơn cả Steven Gerrard vĩ đại. Anh không ai khác, chính là Daniel Agger.
Tôi đã có ý định này lâu lắm rồi. Thế đấy, tôi là một thành viên của đội bóng – một phần máu thịt của thành phố cảng. Tôi đã ở đây đủ lâu để dễ dàng đưa ra quyết định. Tôi hoàn toàn mãn nguyện với dòng chữ trên tay D.Agger nói sau khi săm lên mình chữ YNWA |
Holger Danske, đó là tên của nhân vật ngồi chễm chệ ở sau lưng của Dane, cái tên mà được người dân Đan Mạch nhắc đến nhiều nhất khi bị Đức Quốc Xã chiếm đóng vào thế chiến thứ hai. Người dân Đan Mạch luôn cho rằng Holger Danske sẽ luôn luôn xuất hiện cùng với thanh gươm Cortana bảo vệ họ trong những thời khắc quan trọng nhất. Agger đối với Liverpool cũng vậy, anh luôn xuất hiện tại những thời khắc Liverpool cần anh nhất. Anh luôn là một chốt chặn quan trọng trong đội hình Liverpool thời gian còn tung hoành khắp nơi với danh hiệu “Vua đấu cúp”. Suốt triều đại Benitez, trừ khi số 5 chấn thương, thì công thức trung vệ của Liverpool luôn là “5+4”, “5+23”, hoặc “5+37”, và hiếm khi nào số 5 đó bị cho ra rìa trên băng ghế dự bị mặc dù khi anh đến là lúc anh mới hai mươi hai tuổi, và phải cạnh tranh vị trí với Jamie Carragher – cậu con cưng của cư dân thành phố cảng, và Sami Hyypia – người anh cả của Lữ đoàn đỏ. Không những trong vai trò chính là phòng thủ, mà trong mặt trận tấn công Agger còn là một cầu thủ đáng gờm. Hẳn những fan của The Reds vẫn không quên được cú ra chân đầy quyết đoán của anh vào lưới Chelsea trong trận bán kết C1 mùa giải 2006-2007, sau đó Liverpool cũng tiễn Chelsea về London trong loạt đấu súng cân não để tiến vào trận chung kết gặp AC Milan.
Dưới hình xăm về vị thần ngồi giữa nghĩa trang là ba cái đầu vua Viking với câu khẩu hiệu nổi tiếng ‘to see no evil, hear no evil, speak no evil’, đó là hình ảnh ba khuôn mặt tự may đi đôi mắt, đôi tai và cái miệng của mình để tránh đi những cám dỗ của quỷ dữ, nó giống như cách mà anh đã chống lại những lời chèo kéo của những thế lực bên ngoài thành phố cảng. Đó là lời hứa bảo đảm có danh hiệu lớn với gã khổng lồ Barcelona. Đó là một mức lương cao của gã nhà giàu mới nổi Manchester City. Nhưng không, anh đã không ngoảnh lại với màu đỏ của mình, một màu đỏ đầy nhạt nhòa trong những năm tháng khó khăn sau sự ra đi của Alonso và Torres.